Những cuộc gây lộn đó làm cho tính tình hóa ra khó chịu và làm mất sự tự chủ đi.Mới rồi, tôi gởi một tờ phỏng vấn có nhiều câu hỏi cho 1.Mỗi lần ông mới làm quen với ai, ông hỏi tên họ người đó và cách viết ra sao.Khi đó tôi đã quảng cáo, in vé, bán vé, xếp dọn đâu vào đó rồi.Tôi không biết chơi mà bà ngồi bên cạnh tôi cũng vậy.Và "ông Copper" thích được gọi như vậy lắm.Nhưng lần sau, mỗi khi tôi bắt buộc phải rầy cháu, tôi bắt đầu như vầy: "Cháu đã lầm lỗi, nhưng có Trời Phật biết cho, hồi xưa chú còn lầm lỗi nặng hơn cháu nhiều.coi, ông này bằng lòng.Bà chê ông mũi lệch, bà chê môi dưới ông trề ra, bà chê ông có vẻ ốm đói; tay chân lớn quá mà đầu thì nhỏ quá! Hai ông bà trái ngược nhau về đủ mọi phương diện: giáo dục, tính tình, thị hiếu.Lẽ cố nhiên, nụ cười đó phải chân thật, tự đáy lòng phát ra mới quyến rũ, uỷ lại được người, còn thử nụ cười nhích mép nở ngoài môi, như do một bộ máy phát ra, không lừa được ai hết, chỉ làm cho người ta ghét thôi.
