Tổ chức làm gia tăng sức mạnh của họ một cách khủng khiếp.Trong văn học, nghệ thuật, trong triết học sự thay đổi còn xảy ra nhanh chóng hơn nhiều.Cách hiệu quả nhất là dẫn ra một ví dụ.Đám đông không có khả năng phân biệt được giữa cái chủ quan và cái khách quan.Đến chừng nào nó không còn quyền lực nữa, tất cả những gì được nó chống đỡ sẽ sụp đổ hoàn toàn.Diễn giả nào chỉ đi theo luồng suy nghĩ của mình, chứ không phải của người nghe, chỉ riêng việc đó thôi cũng sẽ dẫn tới việc bị mất đi bất kỳ các ảnh hưởng nào.Nhà phân tích có tài nhất, nhà quan sát sắc sảo nhất cũng chỉ có thể phát hiện ra một số rất nhỏ những động cơ có ý thức điều khiển mình.Có hai kiểu động lực khác nhau quyết định các quan điểm và đức tin đó: đó là các động lực trực tiếp và các động lực gián tiếp.Ông dường như đã quá phóng đại về nguy cơ bạo lực và sự vô lý của đám đông.Chương 3: Những lãnh đạo của đám đông và phương tiện thuyết phục của họ