Bằng sự chú tâm của mình, cảm giác ấy sẽ không trở thành một ý nghĩ và làm phát sinh “cái Tôi” bất hạnh ở trong bạn.Hãy luôn tự nhắc nhở mình một khi bạn ngồi bên giường của một người đang hấp hối.Sự tài tình mà thiếu khôn ngoan ở trong ta là điều rất nguy hiểm và tai hại.Khi bạn nhìn vào một thân cây, bạn có ý thức về thân cây.Vì trong quan hệ ấy, bạn chỉ đang gặp gỡ chính mình.Khi con người trở nên im lặng, họ vượt lên trên những suy tư.Mỗi bất hạnh cũng “cần” có một quá khứ và tương lai.Điều mà chúng ta có thể diễn tả qua ngôn từ là có một chiều không gian rất yên tĩnh nhưng tràn đầy sự tỉnh táo và cảnh giá ở trong bạn, trong đó, những suy tư và khái niệm của bạn được hình thành.Tôi cũng không phải là những tình huống đã xảy ra trong đời sống của tôi.Hãy nhìn một thân cây, hay một bông hoa.