Mẹ: Hay con có gì không vừa lòng với hai bác? Tôi: Im lặng? Mẹ: Con học bài có vào không? Để mẹ nói với hai bác không bắt con học nhiều.ĐI đã lên tiếng gọi tôi vì lâu rồi tôi chưa gọi nó.Chuyện học hành vừa qua là do con sức khỏe yếu, với lại ham chơi vi tính.Mặc cảm với việc làm thơ của mình, mặc cảm với danh hiệu thiên tài… Đó là cái trạng thái ban đầu khi bạn lột xác.Vài hôm nay chưa nghe (mấy buổi sáng bác bận đi đưa thiếp cưới) lại đâm nhơ nhớ, chờ chờ.Bạn tự hỏi bạn có phải là người cần nhiều lạc thú hơn mức bình thường.Mà chả cần vì họ nói bạn phải sống hay không.Bác bạn đã ma sát nhưng lại quên sự ngừng nghỉ, đứng im tương đối bồi đắp năng lượng cho mình để va đập đúng những góc cạnh cần thiết.Đôi lúc bạn nghĩ suy tưởng thế có AQ không, có vô nghĩa hơn không.Nhưng giấc mơ không phải lúc nào cũng tử tế, ngây thơ.