Rồi xuyên suốt thời thơ ấu, tôi chuyển nhà ba bốn bận.Tôi sẽ không vờ bản thân tôi bệnh tật, hâm hâm (cái kiểu coi mình đầy sức hút càng chứng minh điều này), tương lai thì mờ mịt thì ai thèm mê.Lát sau, thằng em đi vào.Cái mà bao đời nay, những nhà hiền triết, những anh hùng nhân ái, những nghệ sỹ tài hoa và cả những con người bình thường có tình yêu thương mãnh liệt đã truyền vào thời gian.Người trong cuộc ít chịu hiểu điều này.Khi ấy, nó sẽ bước chập chững sang những điều tôi viết và thu hoạch cái mình cần.Ông yên tâm, việc này không hề phạm pháp.Tao nói mày có hiểu không, cá? Hôm nay tao có 20.Tiếng tít tít vẫn va đập vào não bộ cũng tiếng còi xe triền miên.Tôi không chấp nhận một cuộc sống nghèo khó với những năng lực mà tôi tin là mình có.