Trước trận bán kết một ngày là ngày cưới chị cả.Bởi vì, tôi hiểu đây là cái nghề mà sự hy sinh là rất cao cả: Vì nước quên thân, vì dân quên mình.Bạn bảo bạn không học được ở trường, bạn vừa không hứng thú tí ti vừa đau mắt đau đầu.Đôi khi sự kiếm tìm hay hơi lo lắng đem lại cho con người cảm giác phấn khích.Bác không đòi hỏi ở cháu điều gì.Định xé béng đoạn viết này đi, đỡ phải tải nốt đống ý nghĩ ngồn ngộn chầu chực lên giấy.Còn nếu tôi lỡ chết thì tôi vẫn cười như bất cứ cái chết cho ra chết nào khác trên thế gian đang hồi sinh này.Bắt đầu chan chán, rủ cậu em đi bơi.Ừ nhỉ, sao bạn lại làm thế nhỉ? Bạn thu thập đủ thông tin để viết rồi chăng? Bạn biết điệp khúc đến đây là lặp lại chăng? Hay bạn bỗng quên sự hiện diện của tất cả xung quanh? Bác lại theo xuống: Thức ăn bác để trong chảo, nồi cơm phải cắm lại cho nóng.Chỉ là chuyện phiếm thôi.
![[yui xin] chủ tịch chơi gái chửa,thằng trọc đứng xem,sục cậu bé chống vã](http://www.surprisemegod.com/template/moban/gaixinh3x/static/picture/gaixinh3x.info_.png)