Hình như chưa bao giờ bạn nói mê.Chả quan tâm đến gì ngoài những cái thùng rác.Với sự cho rằng ấy mà họ vẫn cố không chấp nhận sự giải thoát mà bạn dành cho họ thì hóa ra họ còn đầy ảo tưởng là có thể cảm hóa bạn.Bạn kéo lại và nhận ra ông anh họ.Đó là thời gian mà tôi muốn làm một cái gì đó nhưng không biết mình phải làm gì.Con chào bố mẹ đi rồi lên học bài.Sự thật và những khái niệm luôn bị đánh tráo và lạc hậu.Nếu họ chưa đạt đến tầm cao, chả nhẽ cứ bỏ mặc họ mà đi một mình.Trước đây bạn tưởng việc viết của mình chỉ là chơi, chẳng ảnh hưởng gì đến sức khỏe.Không hẳn vì đó là cảm giác của kẻ cô đơn ít tiếp xúc.