Các học giả tự hỏi rằng: liệu một gia đình nông nghiệp, phong kiến - nơi có mối quan hệ đại gia đình vững chắc với những quy định ngặt nghèo, khắt khe - có thật sự là lý tưởng cho con người hiện nay và liệu bài học của thời trước có thể áp dụng cho thời nay được không?Sẽ cần thiết phải sống với quá khứ nếu đều đó có ý nghĩa với bạn nhưng đừng để quá khứ làm ảnh hướng không tốt đến hiện tại của chúng ta.Cón nếu chúng ta xem nó như một nghề nghiệp thực sự thì tất cả không còn là sự hy sinh vất vả nữa, mà sẽ trở thành niềm tự hào và là một phần của con người bạn.Chúng ta cảm thấy như mình không được tôn trọng.Nhưng dù bạn ở nhà hay ở công sở, nhóm liệu pháp và hài hước cho rằng "hạnh phúc tuỳ thuộc việc bạn có cười được hay không".Chúng ta cần phát huy năng lực của mình.Có những người đạt được một giá trị nào đó đã cảm thấy thế là hạnh phúc lắm rồi, còn có những người lại không bằng lòng với những gì đang có, nếu họ cảm thấy điều đó chưa thực sự phản ánh đúng khả năng của họ.Cuộc sống quanh ta luôn có những biến động, những biến cố - do chủ quan hay khách quan - có thể bất ngờ ập đến.Bạn muốn trở thành người như thế nào, một người luôn dậm chân tại chỗ - tức là ngày càng giảm sút so với thời đại hay là một con người có thể tiếp cận những công việc đang ngày càng được xem trọng trong xã hội? Một người cứ lặp đi lặp lại một câu chuyện cùng với từng ấy nhân vật hay một người có hàng loạt những lựa chọn nhờ vào khả năng tưởng tưởng đến vô hạn? Một người không thể nhớ một câu chuyện sau 10 phút, hay một người có thể mang câu chuyện ấy theo suốt đời? Bạn muốn là người nào hơn, một người luôn dùng thời gian rảnh của mình ngồi trước ti vi, phim ảnh, tán gẫu - ngày nào cũng như ngày nấy hay một người biết dùng thời gian rảnh của mình cho việc trau dồi kiến thức, học hỏi và đọc sách?Có những suy nghĩ khiến ta phấn chấn tích cực, nhưng nhiều người trong chúng ta lại thường nghĩ đến những người, những việc chỉ làm ta thêm buồn lòng.
