Chỉ hơi rờn rợn và xa cách.Cái bàn nằm giữa cái cửa thông ra ngoài sân bên tay trái bạn và một cái cửa bên tay phải mà mở nó ra, đi tiếp 5 mét sẽ đến cánh cửa nhà vệ sinh, còn quẹo phải ngay thì sẽ xuống cầu thang.Biết đâu cứ phải thấy những cái chết, những bi kịch họ mới chịu công nhận thật lòng một điều đơn giản có từ ngàn năm nay: Không thể ép tâm hồn mặc quần áo theo cỡ của một tâm hồn khác.Nhưng nước mắt không nghe tôi.Cũng như tự tìm thấy động lực trong lúc động lực chưa tìm đến với mình.Đó là một niềm an ủi.Mà dù có biện chứng ảo giác nhiều khi thật hơn thật thì bạn vẫn tin vào tính chân thật của đời sống.Cái này tôi tin chắc đến 99% là không phải tôi.Thích làm cả cái mình không thích.Nhà văn ngoan ngoãn nghe lời.