Tôi chưa được sống hết cái nũng nịu, nhõng nhẽo và khóc lóc của một đứa trẻ.Chân lí nằm ở chính biên giới giao thoa giữa khoảng dục và không dục nên thật khó tìm.Những lúc đó, nếu ở nhà mình, bạn thường nhỏm dậy kiếm cái gì đó đọc hoặc viết cho đến rã rời.Cạch! Rất thích cái cảm giác đi một quãng dài rồi dừng xe lại, gạt chân chống, tắt chìa khóa điện.Và sự chậm chạp trong việc xoay trở cũng đánh mất thời gian để đọc trận đấu.Con mèo quanh quẩn bên nách.Mẹ tôi nói chuyện với một người phụ nữ về thủ tục tiếp nhận tôi.Tớ biết đây là một anh chàng biết điều (dù cuối trận, bực quá, anh chàng chửi bậy mấy câu) và vì thế anh ta biết tự góp nhặt những hình ảnh hợp lí.Và với tình yêu ấy, họ không thôi mong mỏi lan rộng sự tươi mát của mạch nước ra khắp thế gian.Mẹ: Con vẫn uống thuốc đều đấy chứ? Tôi: Im lặng.
