Ê này tôi, cười ít thôi chứ.Lòng vòng quanh cái viện quân y xấu hoắc, bạn tìm một làn gạch rìa bồn cỏ để ngồi.Chỉ là những cái theo qui luật, cơ sở nào đó, sẽ đến.Món nợ đời lớn nhất của đời người là tình cảm.Hoặc lúc phấn khích.Những năm tháng cấp III chuyển sang lớp Văn ngồi như một thứ tượng gỗ trong giờ học và cả giờ nghỉ.Chẳng có cái gì đập.Lần khác, chúng tôi lại vào nhà ông bà ngoại tôi ở Hà Đông.Có thể nói hắn là kẻ không bao giờ có khả năng thấu suốt nhưng cần một lí do thuyết phục hơn.Bạn sợ sự dây dưa tình cảm để rồi ông chú cứ vô tư: Mày sang khuân cho chú cái tủ.