Để chỉ ra chúng ta đều khổ.Sách cũ thì cũng đừng xé chứ.Tôi cúi đầu, mở cuốn anbum trên bàn, lật đi lật lại.Với cái mà họ có trong tâm hồn, bạn nghĩ phần đông sẽ không coi thường bạn nếu có đủ dữ kiện.Câu chuyện này tôi gửi đến bạn.Lại tắm qua rồi vào phòng xông hơi ướt.Lại là phá vỡ tất cả, bất chấp luân thường đạo lí mà chẳng bao giờ biết mơ.Từ đó cháu đi đâu cũng xin phép em, có hôm nào đột xuất, cháu luôn gọi điện về.Có nó thì đau nhưng không có nó thì bạn lại trở thành vô cảm thật rồi.Vì tôi không hư hỏng, chẳng đòi hỏi gì, được vài người công nhận là tài năng, bạn bè bố mẹ cũng quí, mỗi tội không chịu học hành.
