Trong những chương trên, tôi đã nói chúng ta nên làm gì khi bị chỉ trích một cách bất công.Như vậy hỏng lắm, vì có ai muốn dùng một người chỉ lặp lại lời những người khác như cái máy hát đâu.Ông tuyên bố: "Bắt chước người khi không bao giờ đi xa được.Và khi tôi quay lại thì thường thấy người kia vuốt ve, ngắm nghía nó.Bấy giờ trên đường chật ních những người qua lại, vẻ mặt rất hân hoan.Tôi tự hỏi mục đích ở đời là gì? Song trả lời không được, suy nghĩ hoài không ra.Hứa hẹn suống có tốn gì đâu?Vì chẳng may, đời lại không giản dị thế đâu.Tôi gọi điện thoại ngay cho viên chủ bút tớ báo này, bắt phải đăng một bài cải chính, trong đó phải ghi những kết quả tôi đã thâu hoạch được do phương pháp giáo huấn của tôi - và lẽ cố nhiên, tôi cho việc nhạo báng này là một trọng tội.Có thiệt tôn giáo mang lại cho ta sự bình tĩnh và can đảm không? Tôi xin nhường giáo sư William James đáp: "Mặt biển động sóng như đáy biển vẫn im lặng.
