"Nếu là tiền của thì tôi không cần, nhưng tai hoạ là tiền của các bạn, mặc dầu số tiền đó đối với họ không là bao.Rồi ông ghi trong nhật ký: "Tôi không cô độc".Thực tôi không còn thì giờ mà cũng không còn sức để lo lắng nữa".Mỗi đêm, ông nghiêm khắc soát lại những hành vi của ông.Không có chi xảy ra đâu.Ông mất óc phán đoán tới nỗi đòi bắt giam Balestier, để xảy ra vụ kiện sôi nổi.Dù đời bạn bình dị đến đâu di nữa, chắc chắn mỗi ngày bạn cũng gặp một vài người lạ.Ai cũng biết bà có nhiều bạn thành thực, nhưng cũng có nhiều kẻ thù hơn bất cứ người đàn bà nào đã ở toà Bạch ốc.Không còn phải suy nghĩ gì cả.Trong cuộc kinh tế khủng hoảng, lương trung bình của nhà tôi là 18 Mỹ kim mỗi tuần.
