Ba ngày sau, người đầy tớ riêng của bà Sira gọi tôi tới gặp bà.- Vậy là, nếu như để dành được năm mươi đồng vàng, thì anh phải mất năm mươi năm làm việc hết mình sao?- Điều đó là hẳn nhiên.Ông hết sức mừng rỡ, vì từ đây ông ta đã có những đồng tiền riêng của mình.Vì vậy, món nợ ông ấy đã vay của tôi không bao giờ được trả.Tôi chỉ mong ước làm sao để nó chứa thật nhiều tiền và trở nên nặng trĩu.Điều này khiến tôi vô cùng hối tiếc và thầm trách mình thật thiếu khôn ngoan, ngoan cố không nghe lời khuyên đúng đắn của cha mình.– Tôi nghĩ mình cũng nên rủ những bạn bè thân thiết trong thời thơ ấu của chúng ta cùng đi.Một lần nữa, đầu tôi lại vang lên câu nói của bà Sira: “Những món nợ của cậu là những kẻ thù đã xua đuổi cậu ra khỏi Babylon”.Cơ hội khởi đầu cho sự giàu có có thể đến với bất kỳ ai, nhưng nó tùy thuộc vào việc con người có nắm bắt được cơ hội đó hay không và thực hiện như thế nào.