Cho nên riêng tôi, tôi yêu sự gắng sức lắm.Bạn có nhớ những tối đi đờn ca trong một đám tiệc không? Khi có việc gì nhất định để làm buổi tối, một việc gì cần hết năng lực của bạn, thì bạn chỉ nghĩ tới việc đó thôi, bạn cũng thấy hăng hái, vui vẻ suốt ngày rồi, phải không?Chẳng hạn bạn có thể đọc cuốn "Xem tranh cách nào?" của Clermont Witt, hay cuốn "Xét các công trình kiến-trúc cách nào?" của Russell Sturgis.Nhưng bạn cũng không có thể tiêu non thời gian được.Bạn đi chưa được mười bước thì trí óc bạn đã nhảy nhót ra khỏi vật đó, và đương giỡn với vật khác dưới mắt bạn.Còn nhiều cuốn nổi danh hơn nữa.Và cũng không có hình phạt.Trước khi ngừng bút, tôi không thể không kể qua những nguy hiểm đang rình rập bạn.Anh chàng thông thái rởm là anh chàng lấc cấc, tự cho mình là khôn hơn mọi người.Trái lại, chắc chắn là giá trị 8 giờ ở sở còn tăng lên là khác.
