Viết là một lao động kỳ diệu.Câu chuyện này tôi gửi đến bạn.Giá mà em đến, dịu dàng bắt tôi bỏ bút.Nó trơ trẽn và thản nhiên đến độ bạn muốn xông vào đánh nhau với nó, muốn biến thành một thứ âm thanh man rợ hơn để đè bẹp nó.Nhưng những năm im lìm dần trôi qua đem lại cho tôi nhiều bài học thực tế.Nếu không có một sự đổi mới quan niệm cũng như mức sống lớn lao trong xã hội.Mà tôi đã làm gì có những cái đó.Họ bảo: Cháu nói thế là nói xằng.Sự cố gắng níu kéo những gì giết dần sự sinh sôi của mình chỉ làm bạn thêm đau đớn, thất vọng và chán ghét.Tôi ngồi đây, chẳng làm gì cả, chẳng bán mua gì cả, tôi đợi cô tôi.
