Thế nên mới chả bao giờ hiện sinh tất tần tật cả.Nhưng thật tình lúc này bạn muốn được nghỉ.Không hẳn là chúng ta thích nói dối, cũng không chắc là thích đùa.Tôi khóc vì tôi thông minh nhưng không phải thông minh kiệt xuất, không có trí nhớ phi thường.Và không phàn nàn khi tôi vẫn luôn là tôi: Lười gấp chăn màn khi ngủ dậy.Mọi người biết ơn bác nhưng sẽ khó ai có thể chia sẻ được với bác.Dường càng thương, càng suy nghĩ về chuyện mệt mỏi của bác, của mẹ, của bố, của thằng em… càng đau nữa, càng bệnh nữa.Trong lúc tập, gặp một người quen nữa.Tôi thường cảm thấy đau vì điều đó.Tôi lại quên lũ ý nghĩ xếp hàng chờ đến lượt rồi.
