Dù nó không được kể một cách hấp dẫn thì nó cũng có cái gì đó mơi mới.Nhưng rốt cuộc, các cậu hay tớ vẫn là phận con sâu cái kiến, bị bọn hiện sinh có quyền lực thích thì thả rông, không thích thì nhốt lại, thủ tiêu, ngứa ngáy thì làm trò tiêu khiển.Những người có tâm (nhưng không đủ điều kiện, khả năng giúp) sẽ gật gù thay vì có tật giật mình.Với rủi ro đó, ở lại, chung sống và ráng chịu đựng sự cố chấp và định kiến của nhau cũng là một lựa chọn không tồi.Và từ đó, có cả những sự so sánh nghiêm túc.Thử hòa vào họ, hiểu họ, phê phán cũng như cảm thông với họ.Tôi mở cuốn sách tiếng Pháp của thằng bạn cho mượn ra.Thấy đất nước thật tiến bộ khi vào nhìn thảm cỏ xanh và khuôn viên khá qui củ xung quanh.Ngoài cửa là một giàn gấc xanh trên đầu một cái sân lát gạch khá dài.Nhưng như thế chưa đủ.
