Chả nghĩ nhiều cho ai được.Thằng em ngồi kiểu đầy tính hiền triết từ đầu đến cuối buổi.Sự trùng hợp nhiều khi là tất yếu.Họ không tìm thấy đâu, sẽ không tìm thấy đâu.Xin lỗi em, xin lỗi em tưởng tượng.Lải nhải cũng là chơi.Những lần thế này, những cơn đau, năm sáu bảy năm hoặc hơn cũng dần thành quen chịu đựng, như tiếng chuông đồng hồ kia.Như cây bút không mực viết hoài lên trang giấy trắng.Hôm đầu đến ngủ nhà bác, bạn cũng nghe cái tiếng ấy, khác với các loại chuông khác, mà không biết là cái gì, cứ tưởng mình mơ.Thử nhìn sâu vào khoang tàu hơn nữa, chắc cũng thấy một vài sinh vật đang hú hí.
