Chính bà nhà bảo bạn rằng bạn xanh còn bạn thì bảo bà nhà là bạn mệt.Bạn tự nhủ: "Ta phải ráng biết chút gì về cuộc cách mạng Pháp, về lịch sử hỏa xa hoặc những tác phẩm của John Keats (thi sĩ Anh ở thế kỷ 19)".Nhưng bây giờ tôi già rồi và nghỉ hay không là tùy tuổi tác.Bạn đi chưa được mười bước thì trí óc bạn đã nhảy nhót ra khỏi vật đó, và đương giỡn với vật khác dưới mắt bạn.Tôi nói vô cùng tĩnh mịch, vì có chỗ nào mà lòng ta được trầm mặc hơn là trong một toa xe đầy những ông đương yên lặng hút thuốc? Không! Tôi không thể để bạn vung vãi những viên ngọc thời gian vô giá như các ông Hoàng phương Đông được.Đầy cả mặt đất, từng đóng ra đấy.Tôi ân hận cho bạn lắm, nhưng còn có chỗ để an ủi.Lẽ ấy có vẻ đương nhiên.Phần đông vì ráng làm nhiều quá mà bị tai hại.Phần đông vì ráng làm nhiều quá mà bị tai hại.