họ mong chờ cuộc tiếp xúc diễn ra êm ả và tốt đep.Đây là lần đầu tiên nó có hành vi như vậy, và may là nó bị bắt, cho nên tôi vững tin quả quyết đây không phải là con đường đi xuống.hai lần tôi dừng lại ở một biển báo dừng, nơi mà bình thường tôi lẽ ra đi tiếp.ở chương4, tôi mô tả cách Jonathan dùng thiền định để phát huy khả năng trực giác của mình trong công việc.khi kiểm tra ví, bạn nhận ra tiền mặt và thẻ tín dụng đã biến mất, nhưng mấy món đồ riêng tư vẫn còn.Bây giờ hãy lùi lại và nhìn hai danh sách bạn vừa viết ra.cho họ biết lý do vì sao bạn muốn biết giờ cửa hàng đóng cửa; tại sao bạn muốn được chỉ tới nhà hàng kia; hoặc tại sao bạn dự tính đọc quyển sách đó.Hãy tưởng tượng, một cuộc sống mà trực giác của bạn rất thường xuyên và chính xác thì sẽ ra sao; một cuộc sống mà trong đó trực giác của bạn hoạt động như một thứ chuông cảnh báo đáng tin cậy, cho bạn biết cái gì đúng, cái gì sai thì sẽ như thế nào.Bạn biết tại sao mình làm điều mình đã làm.Ngược lại, người không may thường bỏ qua linh cảm của mình, để rồi lại hối tiếc cho những quyết định mình đã đưa ra.
