Sáng ra, đúng hơn là gần 12 giờ trưa, mẹ sang kéo chăn gọi dậy: Dậy ăn cơm nào.Cái giá cắm bút dựa lưng vào tường, cái bàn kê sát tường, đối diện với bạn.Luôn cảm thấy bị khinh bỉ khi mọi người nhìn.Dù không phải lúc nào cũng khổ đau.Nhưng khi ở bên em, anh chỉ còn là một chàng trai với dòng máu nóng trong tim.Đêm hôm khuya khoắt, vắng lặng, nó sủa ai? Nó sủa cái bóng của nó? Hay nó sủa thần chết? Cứ nằm mở mắt trong thứ mờ mịt giăng quanh.Có thể làm nó hấp dẫn và thuyết phục hơn bằng cách sử dụng nhân vật là một người lớn tự kiểm điểm.Tất nhiên là trừ chuyện đẻ ra những đứa con giống nhau.Học mấy tiết? 3 tiết ạ.Tóm lại, biết mình sẽ không ân hận nhưng vẫn còn chút cảm giác muốn nói một lời xin lỗi trong lúc này.
