Rồi ông bỏ ra hai năm để sửa soạn một phim phóng sự về đời sống ở Ấn Độ và Afganistan.Rồi anh đi du lịch với tinh thần của ông già Omar trong bốn câu thơ này:Bà viết cho tôi: "Một buổi tối, chuông điện thoại reo.Tôi không bao giờ quên được một ý kiến đã đọc trong tờ báo Đời bạn.Khi nào họ bằng lòng hợp tác với người một cách bình đẳng thì họ sẽ hết bệnh.Nếu có một chuyến xe trật đường rầy thì sao? Hay là nếu xe đương qua cầu mà sập thì sao? Đã đành, trái cây đã có bảo hiểm, nhưng ông sợ nếu đến hẹn, không có trái để giao cho khách hàng thì sẽ mất mối.Tôi giúp việc xã hội trong châu thành, làm Hội trưởng hội học sinh.Chằng cây nào mọc được ở đó, ngoài một cây sồi quắt queo và chẳng vật nào sống ở đó được, trừ hàng đàn rắn độc.Nếu bỏ phòng của tôi ở hội Thanh niên theo Thiên Chúa Giáo mà đi chắc bị bắt và bị đem bắn liền.Việc đó không phải dễ, vì trong khi chúng ta lo lắng, cảm xúc thường lên tới cao độ.
