Nhưng mẹ tôi ngồi đó, đưa khăn mùi xoa cho tôi.Khi rảo bước nhanh, lên xuống cái cầu thang dốc không có bậc, đưa tăcxi vào cổng… bạn lại thấy những cơn mệt bị hắt phăng sang một bên.Tớ mà điên huyền điền thì đọc cũng đã mất cả đêm.Chị lắc đầu bảo mệt lắm.Còn quá nhiều điều để viết.Lại nói chuyện đi đá bóng.Rất nhiều ngọn nến âm thầm trong bóng tối chờ những ngọn lửa đầu tiên.Để xem lực lượng công an nhân dân đối xử với quần chúng thế nào.Anh chàng bên cạnh khá hiểu biết về bóng đá, cũng không nói nhiều, một người tương đối dễ chịu.Trời, thế này thì chỉ khổ cho độc giả.