Cái giấc mơ của mình không mất.Nhưng chưa hết giờ ngủ trưa.Mọi người không tin tôi, mọi người phải chịu thôi.Cuộc sống luôn dành cho tôi những may mắn vào lúc cần thiết.Bây giờ thì chúng tôi sống trong một thế giới khác.Bác gái giọng nhẹ nhàng: Thôi.Cũng là để thăm dò phản ứng.Cái giá cắm bút dựa lưng vào tường, cái bàn kê sát tường, đối diện với bạn.Đây là những phút giây mà con người có quyền được sướng.Họ sẽ luôn phải cúi đầu.