Tôi quả thực không muốn đấu tranh đâu, chưa bao giờ muốn đấu tranh đâu.Nhưng không được đâu, khi mẹ vẫn thuộc về phe họ.Mẹ: Độ này con có ngủ được không? Tôi: Im lặng.Chắc họ nghĩ bạn là bồi bàn.Hoặc phải tìm cách thay đổi xu hướng xấu.Mà có lóe thì rủ thằng bạn đi cùng, cho nó nhảy vào đó ngồi, gọi một chai rượu, mấy con cá nướng, rồi lấy cớ chụp nó chụp chung luôn.Không khí yên tĩnh và thoáng đãng tuyệt đối nếu không kể một đôi lần máy bay cất cánh và hạ cánh gần đó.Những góc tường treo vài giò phong lan và trên đầu nàng là một bức tranh vẽ thiên thần đang dạo đàn.Nhưng bạn nghĩ đó không phải là bản lĩnh của thằng đàn ông.Tôi khóc có phải vì cảm thấy thế giới thì kinh dị, nhiều mặt quá mà con người chỉ lĩnh hội được vài phần.