Làm gì có vì cái gì ngoài bản thân.Mẹ thì độ này da sạm đi.Và họ nhìn bạn bắt vở: Không học được, mệt mỏi sao còn viết, còn đá bóng được.Nên ta đành phải làm một thằng đàn ông với giọng ồm.Đa phần chúng ta đều làm thế và coi đó là sự vô lí bình thường của đời sống.Dù ước mơ có vẻ rõ rệt nhất của bạn là làm một cầu thủ bóng đá.Nên quả thực thế giới của bạn có nhiều cái ngu và đầy bệnh.Chúng luôn quá tải dù bạn hầu như không làm nhiệm vụ cơ bản của sinh viên là học và trả bài.Chắc họ chẳng bao giờ biết những thiên tài đưa thế giới đi lên và kéo nó nhảy qua khỏi miệng vực băng hoại.Và chỉ có anh mới có thể vượt qua cái hạn chế này, chẳng có ai khác đâu.