Bố mẹ xử lí tôi đã mệt rồi nên chắc chẳng còn hơi đâu uốn nắn từng lời cho nó.Tôi tin cuộc sống với tiến độ phát triển sẽ khiến nó mở mang hơn.Còn anh lại bắt vở tôi như vầy thì đừng hòng, đừng hòng.Như những chiếc giỏ bện rơm, xơ lá hình trái tim.Chúng sẽ choáng khi bạn bảo tôi là tôi hay bảo tôi không là tôi; bảo tôi ngu hay bảo tôi không ngu; bảo tôi nói thật hay bảo tôi nói dối… thì đều chỉ nhận được một kết quả: NÓI DỐI.Mùi buồn em quyện với mùi buồn anh như cà phê đen pha với sữa thành cà phê nâu.Em sẽ suy tư về đời mình từ đời nó.Ông bà thì đã có người giúp việc và con cháu khác nữa.Hôm nay chị bạn ra viện.Đó là thế giới quan, là nhận thức của phần đông thế hệ đi trước và cả thế hệ của tôi.