Nhưng tôi vẫn tin chúng ta có một lượng cái thiện cần thiết.Anh bị tổn thương khi thay vì chấp nhận sự thất bại bị vượt qua, họ đốn anh.Nhưng cái giấc mơ cũ ấy, đời có lấy đi đâu.Để nấu cơm cho anh ăn.Hắn biết vì hắn đã từng.Khi ấy họ thật đáng thương và thiệt thòi trong một ngày tôi no đủ tôi quện tôi đi… Người lớn thật buồn cười khi không còn biết cười mình.Cuộc đời bác không đơn giản thế, bác còn tạo ra, nuôi dưỡng và giúp đỡ (cũng như nhào nặn) những con người mà sự bù trừ không đủ trí tuệ để tính toán.Bạn chẳng biết phải làm gì nữa.Trơ trọi giữa phố đông.- Ông quả là người biết lo xa.