Rồi ta tự bào chữa là không có thì giờ, rằng mỗi ngày chỉ có 24 giờ thôi.Lúc nào có dư thời giờ thì tôi sẽ đọc.Rồi, khi nó thấy bạn đổ mồ hôi trán, thình lình nó lăn ra, chết mà không kịp trối: "Tôi không chịu được nữa rồi".Nên nhớ bản tính con người, nhất là bản tính của bạn.Ăn chỉ mất nữa số giờ đó thôi, nhưng tôi xin để trọn thời gian đó cho bạn muốn làm gì thì làm.Làm như vậy bạn sẽ có được một khoảng thời gian dài ít nhất là 3 giờ.Tôi la lớn lên như vậy.Bạn bảo tôi tính toán kỹ quá.Tôi biết có những người cứ đọc, đọc như người ta uống rượu.Bạn quên cả bạn bè cùng mệt nhọc, và buổi tối đó thấy thú vị làm sao.
