Nhà văn vùng dậy khỏi gọng kiềm da thịt kia.Để gìn giữ cho thế hệ mình và thế hệ mai sau.có vu khống, luận tội, bào chữa, kết án, kháng án, tống giam, xử lại…Tôi khóc vì những đứa trẻ chỉ biết đọc truyện tranh, chơi game, sử dụng internet mà không tìm nổi một lí do để hứng thú với những bài học trên lớp.Kẻ thắng thì làm gì đó với bàn cờ tan hoang.Một người theo ngành sư phạm sẽ không còn ấp ủ ước mơ ươm mầm trẻ thơ.Ừ nhỉ, sao bạn lại làm thế nhỉ? Bạn thu thập đủ thông tin để viết rồi chăng? Bạn biết điệp khúc đến đây là lặp lại chăng? Hay bạn bỗng quên sự hiện diện của tất cả xung quanh? Bác lại theo xuống: Thức ăn bác để trong chảo, nồi cơm phải cắm lại cho nóng.Hoặc đơn thuần là sự hiểu lệch lạc được lan truyền…Chỉ là những cái theo qui luật, cơ sở nào đó, sẽ đến.Nó còn ngộ nhận là nó có đầy tài nữa.