Bác lên nhắc lại bài học thuộc lòng luân lí.Ông ta quát tôi: Đồ ngu! Về đi.Cậu mợ ạ, thời gian vừa qua tôi ghi nhận cháu có một số tiến bộ.Ta chờ ai đó đến hỏi ta.Không rõ là sự thờ ơ của kẻ thấu suốt; hay lòng đố kị ngầm ngầm không tự nhận thức được của con ngài không đủ sức thoát ra khỏi kén trước đàn bướm tung tăng.Nhưng nhìn thấy nhan nhản và ai cũng biết thì lương tâm và danh dự chung có vấn đề.Người ta, người ta lấy đấy chứ.Có thể bác sẽ không biết cho tới khi đọc những dòng này.Và vì thế, chúng sẽ dễ ngộ nhận trách nhiệm người với người cũng chỉ là một trò chơi, một sự ảo như bao cái ảo mà chúng tiếp xúc.Đầu và da mặt bạn mát lạnh.