Khó có thể tốt cho đủ, chẳng bao giờ có thể tốt cho đủ, nhưng khi con người quên muốn tốt hơn thì là lúc họ bắt đầu quên nghĩa vụ, trách nhiệm thực tế khi làm người.Mãi rồi bạn mới nghĩ ra phải bịt tai lại và quả nhiên là nó dứt.Và bị bắt vở thì mặt mũi tối sầm như mặt trời bị cho một chầy lặn luôn.Màu xanh của bể bơi.Đó chỉ là những bức tường lửa sơ sài non nớt.Và cố sống tốt đến chừng nào còn có thể.Cặp giò kia phàm tục quá.Hoặc: Môn này không phải học.Không chắc, khi mà mỗi con người đều đầy khao khát tự do, hưởng thụ nhiều và nhiều nữa.Tôi chẳng biết nghĩ đến ai…