Lúc ấy nó mới trở thành tâm trí vị ngã và thống trị toàn bộ cuộc sống của bạn.Chúng ta có thể gọi hành động này là hành động trong trạng thái vâng phục.Cả hai đều là ảo tưởng.Tôi trải qua gần hai năm ngồi trên ghế đá công viên trong trạng thái hân hoan mãnh liệt nhất.Tình hình này rất giống như một chi tiết bị rứt xé khỏi cơ thể bạn vậy.Chấp nhận nó vốn hiện hữu ở đó.Nếu không, hai người sẽ chia tay, giống như dầu với nước vậy.Khi bạn tiến sâu hơn nữa và lãnh địa “vô niệm”, như cách gọi ở phương Đông, bạn thể hiện được trạng thái ý thức thuần khiết.Các nhà vật lý học bảo chúng ta rằng tính rắn chắc của vật chất là ảo tưởng.Bạn có một ý nghĩ rằng “mỗi thứ đều tốt”, nhưng sâu bên dưới bạn không thực sự tin như thế, và do đó các khuôn mẫu phản kháng thuộc tư duy – xúc cảm vẫn đang còn đó.
