Tom cải tổ quản trị phòng thí nghiệm bằng cách tuyển thế hệ kỹ sư mới, được Viện Massachusett đào tạo.Tom đã cố chống cự người cha sắt đá của mình.Và như vậy, ông phải đáp ứng tinh thần tiến lên đó, nếu không muốn nó tàn lụi như cái cây thiếu không gian để vươn lên.Thì nay, ông nhắc lại điều đó một cách chính xác như thể quan niệm đó luôn thường trực trong ông:Stanford cho biết, tại hội thảo các CEO toàn cầu của IBM vào năm 2004 thật thú vị khi nó diễn ra thông qua hệ thống mạng nội bộ của tập đoàn trên toàn thế giới các CEO đã ít bàn về lợi nhuận và tăng trưởng mà là tập trung vào con người tái đào tạo để giữ kiến thức tối thiểu về tổ chức và phát triển kỹ năng mới để cạnh tranh trong nền kinh tế toàn cầu vốn thay đổi rất nhanh.Ông đã hoàn thành ước muốn đó và vào ngày ông trao nó cho con trai điều hành, IBM của Mỹ có 72.Watson bắt đầu chú ý khi cầm trong tay báo cáo của James Bryce từ phòng thí nghiệm, rằng các ống chân không có thể dùng được cho IBM và nó cho phép tính toán hàng ngàn phép tính trong một giây.Điều này cho thấy, Watson đã coi trọng nhân viên hơn lợi nhuận.Biệt danh của ông này là Ket, nhỏ hơn Watson hai tuổi.Những luận điểm, có lẽ, đẹp nhất của Watson sẽ nằm ở phần này.