Sid dần dần chìm vào giấc ngủ.Cuộc đời tôi xuống dốc đến độ đã có lúc tôi biết cơn đói là như thế nào.Sau năm tiếng đồng hồ rong ruổi trên lưng ngựa, Nott nghe văng vẳng đâu đây tiếng thác nước đang chảy.Nhưng cuối cùng khi tôi đã có thể thực hiện được ý tưởng này thì lại không còn đủ tiền nữa.- Vậy thì thưa thần, nếu tôi cải tạo lại đất ở đây, nếu tôi thay đổi nó thì cây bốn lá có thể mọc lên phải không ạ?Bà lại bực bội càu nhàu:Và bạn có thể tìm được sự may mắn từ chính những bất hạnh, không may mắn của mình.Sau đó Nott chợt nhớ đến Sid và anh cảm thấy vui hơn một chút.Và tôi biết ông sẽ chuyển đến đúng người.Giờ anh có nên tiếp tục ở lại nữa hay không? Ý nghĩ bỏ cuộc bắt đầu nhen nhúm trong đầu Nott.