Hai chàng hiệp sĩ phải mất hai ngày rong ruổi liên tục trên ngựa mới đến được nơi mình mong muốn.Thế là tiếng vó ngựa dồn dập, hai chàng hiệp sĩ, một áo đen, một áo trắng, rạp mình trên lưng ngựa nhắm hướng khu rừng Mê Hoặc thẳng tiến, khởi đầu một cuộc phiêu lưu đầy mạo hiểm và thú vị mà có lẽ cả hai sẽ không thể nào quên được trong cuộc đời mình.Thật ra, cây bốn lá chưa bao giờ mọc ở khu rừng Mê Hoặc cả.Nhưng nếu vậy thì đó không phải là một sự may mắn thật sự rồi.Chúng túa xuống mọi sinh vật kỳ lạ của khu rừng Mê Hoặc, xuống cả thần Gnome, Bà chúa hồ, Nữ hoàng Sequoia, Ston - Mẹ Đá.Ngược lại sự may mắn thật sự là do chính cậu tạo ra, nó phụ thuộc vào cậu.- Hỡi thần Gió - Chúa tể của Số phận và May mắn, Người ở đâu? Con muốn được cảm ơn Người.Cuối cùng thì mọi việc đã ăn khớp vào nhau.Cậu có biết thế nào là sự may mắn tình cờ và sự may mắn thật sự hay không?Và chàng bằng lòng với những gì mình đã làm.