Có điều bác che bóng khéo quá, cứ câu giờ cho đến hết trận đấu thì thôi.Được một lúc, có điện thoại của bác gọi đến.Đây là sự nôn nao của từng tế bào đòi thay đổi trạng thái vận động.Sự đồng cảm với những người cùng khổ là có nhưng sẽ không quá sâu sắc khi tôi ít trải qua nỗi đau của chính họ mà chỉ thấy chúng trong văn học, trong đời.Mọi người bắt đầu thấy cần xích lại gần nhau và biết tận hưởng cuộc sống.Tự an ủi anh mới bước vào đời không ăn thua.Người lớn thì thật xa lạ.Đấy là tại ở trong môi trường luẩn quẩn.Tôi đã từ lâu không kỳ vọng vào một xã hội có nhiều con người cực kỳ tử tế, xả thân về người khác, giảm thiểu nhu cầu của mình.Hơn thế, nếu nghệ sỹ chơi thể thao và tạo được phong trào thì không những xóa bỏ bớt quan niệm nghệ sỹ dở dở ương ương, bệnh hoạn, yếu ớt mà còn, vì thế, kích thích cộng đồng hình thành thói quen rèn luyện sức khỏe.