Chỉ còn làm con tin ở nhà bác nữa thôi.Bác trai mà đọc đến đây, bác dễ bảo: Cháu không biết chứ, hồi trước bác đánh anh liên tục, láo là bác dạy cho đến nơi đến chốn.Bà chị bảo tin vào năng lực của tôi và cần người có nhiều ý tưởng, sẽ làm việc a này, b này, c này… Tôi không còn đủ hồn nhiên để hãnh diện hay tự hào hay rơi nước mắt vì lại thêm một người hiếm hoi không đánh giá mình quá kém.Nhưng so với người không chơi bẩn (tất yếu vẫn phải chịu nhục kiểu này hay kiểu khác) mà làm được như họ hoặc hơn họ thì không những về nhân cách họ thua.Liên tưởng sơ sơ đến một trò hành xác.Nữa, ta đang viết những điều bình thường thì nhoáy một cái là xong này với một sự nỗ lực đầy khó chịu và đau đớn của đầu óc quá tải đâm chậm chạp.Tôi tụt khăn trải lên băng ghế bảo để đỡ nóng.Đó là một quyền chính đáng nếu thực sự họ có trách nhiệm.Một bữa cơm tối, bố mẹ cãi nhau, bố đập tan mâm cơm.Để những người tài năng dần thoát khỏi những bi kịch đeo đuổi họ từ hàng vô số đời.
