Bác không bán hàng nữa, cho thuê cửa hàng.Rồi tí lại reo ầm lên Việt Nam vô địch với mỗi pha bóng tấn công.Nhưng bạn lại không đủ thời gian lưu tâm đến những công việc bình thường.Lúc này, đừng coi tôi là nhà văn.Này, lấy cho chú mấy chai bia.Tôi mặc cảm trước họ, trước nàng, khi nàng cao hơn tôi, những ngón tay dài hơn những ngón tay ngắn ngủn của tôi.Dù biết là tạm thời thôi.Như những chiếc giỏ bện rơm, xơ lá hình trái tim.Còn nếu nó tương đối đúng thì chúng ta cùng suy luận tiếp…Nhưng rốt cục thì chúng ta vẫn không thích nói thật.
