Chưa từng hỏi và chưa từng ai trả lời.Luyện trí nhớ là như vầy: Nhìn một lượt cái bàn.Tôi không đòi hỏi gì cho mình, không than vãn về nỗi khổ đau của mình; nhưng khi tôi vẫn chẳng gột rửa được cái cội nguồn chia sẻ và đùm bọc của con người, dù có là một thằng đàn ông bất khuất, tôi vẫn là một kẻ hèn…Luôn được vận động, luôn được tiếp xúc.Đàn ông không hướng tới nó thì chẳng bao giờ đàn bà, trẻ con đỡ khổ.Xã hội loài người thì phải như thế.Chơi là lừa tất cả mà khiến họ tin, là tin tất cả dù họ luôn lừa, là khiến họ cảm thấy bị lừa bị hoang mang dù họ phải tin.Rồi về tủ để đồ mặc đồ.Như một phương pháp nới ra gọng kiềm của mẹ mình.Lâu lâu vẫn biết bác mạnh và ngấm ngầm khâm phục điều ấy ở bác.
