Hy vọng rằng những người khác cũng cảm nhận được những điều như vậy khi đọc cuốn sách này.Tôi xếp bàn ghế thành hình bán nguyệt và đặt một chiếc ghế đối diện hình vòng cung đó, đặt tên là ghế chủ, nơi mỗi sinh viên phải thay phiên ngồi vào.Cuộc sống cũng thế, quả thật cuộc sống đã và đang thử thách con người, và thường không chỉ một lần.Một lần tôi thử yêu cầu các sinh viên cố gắng không phàn nàn về bất kỳ điều gì trong suốt hai mươi bốn giờ tới.Lời nói của chúng ta rốt cục sẽ tiết lộ những gì chất chứa trong con tim và suy nghĩ thật sự của chúng ta.Khi đó, chúng ta bắt đầu đánh giá người khác toàn diện hơn.Khi nói về tất cả những người bất hạnh trên thế giới này, bất hạnh nhất là những kẻ không tìm ra được một việc gì mình muốn làm.Thật ra, chúng ta có nhiều khả năng hơn chúng ta tưởng và ít khi chúng ta sử dụng đến nguồn năng lực nội tại này.Chỉ có điều là đôi lúc chúng ta đã quên đi hay vô tình không để ý, không nhận ra.Nhưng đó không phải là động lực; đó chỉ là sự kích thích nhất thời.
