Thành một nhà chuyên môn cũng thú lắm chứ!Thường thường ông không yêu thích công việc của mình, may lắm là không ghét nó.Nếu bạn đã đọc cuốn "Nghe nhạc cách nào?" của Krehbiel thì lần sau khi nghe nhạc bạn thấy hứng thú tăng lên lạ lùng.Ai là người trong chúng ta không tự nhủ rằng: "khi nào có thêm chút thì giờ, sẽ làm việc này, việc nọ"?Trong các loại văn, có lẽ nó bắt ta gắng sức nhiều hơn hết.Tôi không hiểu tại sao như vậy.Thái độ ấy hoàn toàn vô lý và có hại vì ông đã coi trọng một khoảng thời gian mà ông trông cho mau hết.Tôi có thể nghe óc bạn như nghe điện thoại ở nên tai tôi vậy.Và thưa bạn, có lẽ bạn là một thư kí công ty địa ốc, bạn ghét nghệ thuật, muốn bồi dưỡng tâm hồn bất diệt mà không thể yêu công việc thư ký của bạn được vì nó đáng chán lắm?Nó là hình thức cao nhất của văn chương.
